Trời khuya, vui bước bên đường Catinat Người đi, còn năm ba khách không nhà Ngàn mây sao chiếu trên trời đầy mơ Hàng cây lặng im nghe gió dưới trăng mờ Còn kia, vài ba búp bê đang nhìn Ngồi im và vương mắt trông xa mơ hồ Tình duyên say đắm trên lầu đèn trèo Tỉnh mê, còn ai đang đứng bên lề Hồn tôi vi vút đi tìm hồn thơ
Trần Văn Trạch, Đêm khuya trên đường Catinat
Một bài hát về Sài Gòn thời Pháp Thuộc rất đẹp, rất sang.
Đường Catinat được nhà báo Lucien Bodard ví như cái cuống rốn của Sài Gòn thời Pháp Thuộc [1]. Thời Việt Nam Cộng Hòa, đường Catinat đổi tên thành đường Tự Do. Sau The Fall of Saigon, đường Tự Do trở thành đường Đồng Khởi (mà đến ngày nay nhiều người hay truyền miệng câu thơ châm biếm: "Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý, Đồng Khởi lên rồi mất Tự Do.”) Chứng kiến nhiều biến cố của Sài Gòn, đường Catinat - đường Tự Do ngày xưa, hay đường Đồng Khởi ngày nay - vẫn “thảnh thơi nằm nghe”[2] cái nhịp sống rất riêng của mảnh đất này.
Ít ai biết “quái kiệt” Trần Văn Trạch là em ruột của Giáo sư Trần Văn Khuê.
Nguồn:
[1]: http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/con-duong-duoc-menh-danh-cuong-ron-cua-sai-gon-xua-3440852.html
[2] “Hỡi người tình xa xăm, có buồn ra mà ngắm. Con đường thảnh thơi nằm nghe chuyện tình quanh năm.” (Phạm Duy, Con đường tình ta đi)
“The Golden Key - a video by Jonathan Quintin Art
Phi: 1.618 is the ratio the universe uses to multiply and divide itself at all scales...
Explore the connected universe in an interactive online learning community with Nassim Haramein, the Academy faculty and participants from around the world: The Resonance Academy –> http://bit.ly/getconnected-fb2 “
The mathematical formula of Happiness (University College London, 2014)
Waking up this morning, I smile. Twenty-four brand new hours are before me. I vow to live fully in each moment and to look at all beings with eyes of compassion. - Thức dậy miệng mỉm cười. Hăm bốn giờ tinh khôi. Xin nguyện sống trọn vẹn, Mắt thương nhìn cuộc đời.
Thich Nhat Hanh
How can I have a conversation with you?
Hi there, thanks for your interest! You can leave me a message at kimnduong.weebly.com, or PM me at facebook.com/valseduong. How can I help you?
“It is very poetic to say that we are made from the dust of the stars. Amazingly, it’s also true! Much of our bodies, and our planet, are made of elements that were created in the explosions of massive stars. Let’s examine exactly how this can be.” (NASA’s Educators’ Corner)
“If all else fails, use "significant at a p>0.05 level" and hope no one notices.”
Trích từ phần bình luận quẻ DỰ trong quyển Chu Dịch Giảng Bình của Bs Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ, quyển 2, sách Ronéo, Saigon, 1974, tr. 16-26.